Nhưng rồi có lẽ định mệnh cuộc đời tôi đã đến, hôm đó tôi bị 1 người đàn ông tông vào xe mình phải nằm viện mấy hôm. Nhưng vì sợ bố mẹ lo nên tôi chẳng dám gọi điện, thời gian đó bạn bè thay nhau chăm sóc tôi và cả người đó nữa. Sự ân cần chu đáo của anh khiến tôi thấy rất cảm động. Sau lần đó anh có tình cảm và tán tỉnh tôi, phải mất thời gian rất lâu tôi mới dám nhận lời.
Dù yêu anh và là bạn gái của anh rồi nhưng tôi vẫn nơm nớp lo sợ. Tôi sợ anh biết quá khứ của tôi, sợ anh sẽ khinh thường nếu phát hiện ra tôi đã đánh mất cái ngàn vàng. Nhiều lúc đi chơi vui vẻ nhưng cứ về nhà tôi lại buồn tủi suy nghĩ. Yêu nhau gần 1 năm nhưng tôi chưa cho người yêu đi quá giới hạn lần nào. Anh yêu nên cũng tôn trọng tôi, anh bảo bao giờ tôi tự nguyện thì anh sẽ làm còn tôi không thích thì anh không ép buộc.
Khi tình yêu kéo dài được 1 năm rưỡi, anh đã cầu hôn tôi. Khi đó tôi hạnh phúc lắm, nhưng cũng lo sợ, người cứ run lên vì bối rối. Nhìn ánh mắt chân thành của anh tôi không nỡ từ chối, thế rồi chúng tôi làm đám cưới với nhau. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi không đi vá trinh vì tôi sợ anh biết thì mọi chuyện càng tồi tệ hơn. Nếu yêu tôi anh sẽ chấp nhận sự thật thôi, khi đó tôi có nghĩ cho lạc quan như vậy.
Đêm tân hôn nhìn vào chiếc gương trong nhà tắm tôi thở mạnh: “Đã đến lúc mình phải đối mặt với sự thật và sự sợ hãi rồi, mạnh mẽ lên”. Tôi bước ra khỏi nhà tắm, anh chờ đón tôi trong vòng tay ấm và 1 nụ hôn say đắm. Anh thì thầm: “Anh yêu em bà xã à”.
Nói rồi anh bế phốc tôi lên giường, nếu như cô gái khác chắc mong chờ và hào hứng trong đêm tân hôn lắm. Còn tôi, bao nhiêu suy nghĩ đang đấu tranh tùm lum trong đầu.Tôi nhắm mắt cho chồng mình làm chuyện đó, nước mắt cứ ứa ra hai bên. Trong ánh đèn mờ ảo, chồng hôn tôi nhẹ nhàng anh làm chuyện ấy cũng nhẹ nhàng. Khi mọi chuyện xong xuôi, không thấy giọt máu nào rơi ra. Tôi khóc nấc lên:
– Anh không khinh em chứ, em xin lỗi.
Chồng ôm chặt lấy tôi tủm tỉm cười:
– Khinh gì chứ, không còn sao em không bảo sớm với anh.
– Nói để anh bỏ em sớm để khỏi hối hận như bây giờ đúng không?
– Em chỉ được cái giỏi suy diễn, nếu biết em mất rồi thì anh sẽ không giữ ý nữa. Em có biết hơn 1 năm qua anh đã luyện công phu chịu đựng thế nào không hả? Vợ anh quyến rũ thế này cơ mà.
– Anh thật không khinh em hả?
– Ngốc, cái ấy có gì quan trong đâu, thứ anh yêu là con người em chứ cái màng đó có nói lên được gì đâu. Đừng có nghĩ lung tung nữa ngốc nhé, lớn rồi mà cứ khóc nhè hoài à.
– Cảm ơn anh.
Đã mấy năm rồi đây là lần đầu tiên tôi có thể thở phào nhẹ nhõm như vậy. Cảm giác hạnh phúc lâng lâng khó diễn tả. Thật may mắn khi tôi gặp được người đàn ông như vậy. Anh nói với tôi rằng: “Con người ai cũng có quá khứ, em có anh cũng có. Vậy nên anh tôn trọng quá khứ của em, anh cũng từng ngủ với bạn gái cũ vậy nên không có lý gì anh lại có quyền chê bai khinh miệt em cả. Chỉ cần em sống tốt biết đối nhân xử thế là anh vui rồi, mình cùng cố gắng em nha”. Tôi nghe xong mắt rớm nước. Nhân đây tôi cũng mong các bạn gái đã đánh mất cái ngàn vàng trong tình yêu như tôi đừng mặc cảm nữa. Thay vào đó hãy sống thật tốt, thật vui vẻ miễn là đừng trở nên dễ dãi, tặc lưỡi mặc kệ sự đời sau 1 lần vấp ngã là được. Cuộc sống này vẫn còn nhiều người tốt, vậy nên hãy dang tay đón nhận hạnh phúc khi cơ hội đến với mình.
Next
« Prev Post
« Prev Post
Previous
Next Post »
Next Post »